Huế, Phú Xuân với vị trí đặc biệt là vùng đất đã từng là cung vua, phủ chúa ở Đàng Trong, kinh đô của hai triều vua Tây Sơn và nhà Nguyễn. Một trong những cái nôi văn hóa đặc trưng của đất nước còn bảo lưu những giá trị truyền thống văn học nghệ thuật truyền khẩu phong phú, mang hương vị riêng biệt trong đó là Lễ nhạc Phật giáo Huế – vốn được coi là đỉnh cao của nhạc lễ Phật giáo Việt Nam, là sản phẩm sáng tạo đầy tài hoa phát tiết của các vị thiền sư nơi chốn Thiền môn và có tuổi đời song hành cùng với các triều đại phong kiến nhà Nguyễn. Văn hóa Phật giáo Huế, bao gồm hai thành tố lớn: Văn hóa vật thể và phi vật thể. Văn hóa vật thể là những kiến trúc chùa tháp, phù điêu và những pháp khí hành lễ, văn hóa phi vật thể được biểu hiện qua nhạc lễ, do các vị tổ và nghệ nhân Huế sáng tác, với mục đích như một pháp môn hành trì, là phương tiện truyền Đạo dễ gây rung cảm tâm linh. Âm nhạc Phật giáo chia làm hai loại chính đó là: Nhạc lễ Phật giáo và âm nhạc Phật giáoPhu Xuan, a special location which used to be the land of the royal palace and lord's palace in Dang Trong (South Vietnam), the capital of the Tay Son and Nguyen dynasties as well. One of the country's unique cultural cradles preserving the traditional values of rich oral literature and art with a distinct feature, Hue Buddhist Ceremonial Music is considered the pinnacle of Vietnam Buddhist Ceremonial Music. This music is a creative product filled with the talents of Zen Masters in Zen Buddhism and has an age paralleling to the feudal Nguyen dynasties. Hue Buddhist culture includes two major elements: Tangible and Intangible Culture. Tangible culture is the architecture of pagodas and towers, reliefs and ritual instruments. Intangible culture is expressed through ritual music, composed by Hue ancestors and artisans, with the purpose of serving as a dharma practice, is a means of propagating that easily causes spiritual vibrations. Buddhist music is divided into two main types: Buddhist ritual music and Buddhist music