Công ước chống tội phạm có tổ chức xuyên quốc gia (gọi tắt là Công ước TOC) được ký kết tại phiên họp của Liên Hợp Quốc từ ngày 12 đến ngày 15 tháng 12 năm 2000 tại Palermo, Italia. Tính đến nay, Công ước TOC đã được 147 quốc gia ký và 164 quốc gia và tổ chức quốc tế phê chuẩn trong đó có Việt Nam. Bổ sung cho Công ước TOC có 3 Nghị định thư là: Nghị định thư về phòng ngừa, trấn áp và trừng trị việc buôn bán người, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em
Nghị định thư về chống đưa người di cư trái pháp luật bằng đường bộ, đường biển và đường không
Nghị định thư về chống sản xuất và buôn bán trái phép vũ khí, các bộ phận và phụ kiện của vũ khí, đạn dược. Việt Nam đã thể hiện tinh thần thiện chí và trách nhiệm đầy đủ của quốc gia thành viên bằng việc nội luật các quy định của Công ước vào pháp luật hình sự quốc gia, kết quả đạt được rất đáng khích lệ, tuy nhiên, quá trình nội luật hóa còn có những hạn chế nhất định, một số quy định chưa thực sự tương thích với các chuẩn mực của Công ước. Trong phạm vi bài viết này, tác giả phân tích, luận giải, làm sáng tỏ một vài khía cạnh thực tiễn nội luật hóa Công ước chống tội phạm có tổ chức xuyên quốc gia trong pháp luật hình sự Việt Nam, trên cơ sở đó, đề xuất một số khuyến nghị góp phần hoàn thiện pháp luật hình sự.The Convention against Transnational Organized Crime (referred to as the TOC Convention) was signed at the United Nations session f-rom December 12 to 15, 2000 in Palermo, Italy. The signing of the TOC Convention by countries marks a process of higher and closer cooperation on a global scale against transnational organized crime. To date, the TOC Convention has been signed by 147 countries and ratified by 164 countries and international organizations, including Vietnam. Supplementing the TOC Convention are 3 Protocols: Protocol on preventing, suppressing and punishing trafficking in persons, especially women and children
Protocol on combating illegal migration by land, sea and air
Protocol to combat the illegal production and trade in weapons, parts and accessories of weapons and ammunition. Vietnam has shown the spirit of goodwill and full responsibility of member states by incorporating the provisions of the Convention into national criminal law. The results achieved are very encouraging. However, the internalization process still has certain limitations when some regulations are not really compatible with the Convention’s standards. Within the scope of this article, the author analyzes, explains, and clarifies some practical aspects of internalizing the Convention against Transnational Organized Crime in Vietnamese criminal law, on that basis, proposes a number of recommendations that contribute to improving criminal law.