During the period of 1963-1979, under the administration of President Park Chung-hee, South Korea achieved remarkable economic development, rapid social transformation, and expanded foreign relations. Many researchers around the world have regarded South Korea’s exceptional progress as the “Miracle on the Han River”, as it developed f-rom one of the poorest countries in the world at the end of the Korean War to one of the leading developed countries within just fifty years. These achievements reflected changes in the policies, economic development strategies, and foreign relations pursued by the Park Chung-hee government. The objective of this article is to examine the factors that influenced the foreign policy of the Park Chung-hee government during this period on three levels: international and regional context (the systemic level), domestic context (the national level), and personal factor (the personal level).Trong giai đoạn 1963-1979, dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Park Chung Hee, Hàn Quốc đã đạt được thành tựu phát triển kinh tế vượt bậc, chuyển đổi xã hội nhanh chóng, mở rộng quan hệ đối ngoại. Rất nhiều nhà nghiên cứu trên thế giới đã gọi sự phát triển vượt bậc của Hàn Quốc - quốc gia đầu tiên trên thế giới đi lên từ bần cùng, nghèo đói trở thành một trong những quốc gia phát triển hàng đầu chỉ trong vòng năm mươi năm là “Kỳ tích sông Hàn”. Các kết quả đó phản ánh những thay đổi chính sách, chiến lược phát triển kinh tế và đối ngoại của chính quyền Park Chung Hee. Mục tiêu của bài viết là tìm hiểu những nhân tố ảnh hưởng đến chính sách đối ngoại của chính quyền Park Chung Hee trong giai đoạn này trên cả ba cấp độ: bối cảnh quốc tế, khu vực (cấp độ hệ thống), bối cảnh trong nước (cấp độ quốc gia) và nhân tố cá nhân (cấp độ cá nhân).