Bài viết tập trung nghiên cứu biểu hiện của diễn ngôn thế tục hóa trong thể chân dung văn học Việt Nam đương đại. Chúng tôi tập trung vào các tập Mười chín chân dung nhà văn cùng thời (Vũ Bằng), Chân dung và đối thoại, Người thường gặp (Trần Đăng Khoa), Sự cực đoan đáng yêu (Phan Thị Thanh Nhàn), Giăng lưới bắt chim (Nguyễn Huy Thiệp)… để làm rõ những diễn ngôn thế tục hóa của các văn nghệ sĩ. Và qua những diễn ngôn thế tục hóa đó, người đọc sẽ hình dung một cách chân thực, gần gũi, sống động hơn chân dung các nhà văn, nhà thơ ở những góc nhìn cận cảnh và đời thường hơn. Từ góc nhìn của diễn ngôn thế tục hóa, thể chân dung văn học Việt Nam đương đại sẽ trở thành một nhân chứng lịch sử cho một thời kì đổi mới của đất nước.This article focuses on the research of expressions of secularized discourse in the Vietnamese contemporary genre of literary portraits. It focuses on the works Nineteen Portraits of Contemporary Writers (Vũ Bằng), Portraits and Dialogues, People One Often Meets (Trần Đăng Khoa), Lovable Extremes (Phan Thị Thanh Nhàn), Casting a Net to Catch Birds (Nguyễn Huy Thiệp)... to clarify the authors’ secularized discourses. And, via such discourses, the readers will visualize more realistic, close, and vivid portraits of writers and poets f-rom close-up and everyday perspectives. With the perspective of secularizing discourse, the genre will potentially become a historical witness to a period of renovation for the country.