Sau khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, Mỹ, Trung Quốc và Nga là ba chủ thể chi phối mạnh nhất đối với thế giới. Mối quan hệ chiến lược ba bên này cùng những kết nối phức tạp đưa thế giới trở lại thời kỳ cạnh tranh giữa các cường quốc. Trong nhiệm kỳ của tổng thống Joe Biden, Mỹ tiếp tục duy trì chính sách đối ngoại của mình dựa trên mạng lưới các liên minh toàn cầu bằng cách đưa ra ý tưởng về một “Đồng thuận Washington mới”, về mở rộng và củng cố Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO), về ảnh hưởng đối với Nhóm các nền Kinh tế lớn (G20), hay phân chia các quốc gia trên thế giới thành nhóm dân chủ và chuyên chế. Về phía các nước mới nổi, thách thức từ Trung Quốc, Nga cùng nhóm BRICS1 tương đối rõ rệt, khi các nước này đang tận dụng những lợi thế so sánh riêng của họ. Việc hai nhóm có những động thái đối lập nhau dẫn tới hệ lụy là cuộc cạnh tranh chiến lược diễn ra trên phạm vi toàn cầu lẫn các khu vực trọng yếu như Trung Đông, Đông Âu và Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương2.Since the end of Cold War, the United States, China and Russia have been the three most powerful actors in the world. This trilateral strategic relationship and other complex connections bring the world back to the era of competition between great powers. Under Joe Biden's presidency, the United States continues to maintain its foreign policy based on a network of global alliances by introducing the idea of "a new Washington Consensus", expanding and strengthening the North Atlantic Treaty Organization (NATO), putting influence on the G20, or dividing the world's countries into democratic and authoritarian groups. On the emerging countries side, the challenges f-rom China, Russia and the BRICS group are relatively obvious, as those countries are making use of their own comparative advantages. The two groups’ movement in two different directions leads to strategic competition globally and regionally, namely the Middle East, Eastern Europe and the Indo-Pacific.