Thời gian vừa thuộc định luật tự nhiên, vừa thuộc định luật xã hội. Đây là phạm trù phức tạp, có nội hàm rộng, gồm nhiều vấn đề. Trong nhận thức của con người, mọi sự tồn tại đều thuộc quỹ đạo thời gian, kể cả các dạng thức thời gian chưa xác định. Nghệ thuật nói chung và văn chương nói riêng không là ngoại lệ. Tuy nhiên, bên cạnh những quy luật phổ quát về thời gian, văn chương tồn tại thời gian chuyên biệt, được gọi là thời gian nghệ thuật. Cảm thức thời gian là hướng nghiên cứu thời gian nghệ thuật trong văn chương, góp phần khám phá giá trị thẩm mỹ của tác phẩm và quan niệm nghệ thuật của nhà văn. Bài viết nhận diện và kiến giải biểu hiện của cảm thức thời gian trong Hồng Đức quốc âm thi tập ở hai phương diện: thời gian tuần hoàn - thời gian của mọi thời gian và thời gian tuyến tính - thời gian phi thời gian. Qua đó, chúng tôi mong muốn khẳng định vai trò của thời gian nghệ thuật trong văn chương, đồng thời góp thêm hướng tiếp cận về tập thơ này.Time belongs to both natural and social law. This is a complex category with a broad connotation, including many issues. In human perception, all existence follows the time trajectory, including indeterminate forms of time. Art in general, and literature in particular, is no exception. However, besides the universal laws of time, literature has a specialized form of time, called artistic time. The sense of time is the approach to studying artistic time in literature, contributing to the exploration of the work’s aesthetic values, and the author’s artistic perspective. The article identifies and interprets expressions of the sense of time in Hồng Đức quốc âm thi tập in two aspects: cyclic time - the time of all time and linear time - timeless time. Thereby, we aim to affirm the role of artistic time in literature, and at the same time contribute to the approach to this collection of poems.