Sự trỗi dậy mang tính địa – chính trị của khu vực châu Á – Thái Bình Dương trong thế kỷ XXI buộc các nước lớn phải có sự điều chỉnh chính sách đối ngoại phù hợp. Chính sách "Xoay trục" (Pivot Policy) của Tổng thống Barack Obama và Chính sách "Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương: Tự do và Rộng mở" (Free and Open Indo-Pacific) của Tổng thống Donald Trump phản ánh tầm quan trọng đặc biệt của khu vực này trong mắt những "ông chủ" Nhà Trắng. Dựa trên phương pháp lịch sử - logic và phương pháp phân tích quan hệ quốc tế, nghiên cứu này sẽ làm rõ sự tương đồng và khác biệt trong mục đích, nội dung và quá trình triển khai chính sách châu Á – Thái Bình Dương giữa hai đời Tổng thống Mỹ. Từ đó khẳng định tầm quan trọng của khu vực này trong việc duy trì vai trò lãnh đạo thế giới của nước Mỹ trong tương lai. Bài viết sẽ bổ sung cho các nghiên cứu về chính sách đối ngoại Mỹ và quan hệ quốc tế châu Á – Thái Bình Dương trong thế kỷ XXI.The geopolitical rise of the Asia-Pacific region in the twenty-first century forced powerful countries to make appropriate adjustments in their foreign policies. The "Pivot Policy" of President Barack Obama and the "Free and Open Indo-Pacific" Policy of President Donald Trump reflect the utmost importance of this region in the U.S. foreign policy. Based on the methodology of history - logic and international relations analysis, this paper will clarify the similarities and differences regarding the goal, contents, and the deployment of the Asia-Pacific policy between the two Presidents to affirm the significance of the region in maintaining the leading role of the United States in the future. This paper will complement any research which is relevant to the United States' foreign policy and the international relations in Asia – Pacific in the 21st Century.