In Buddhism, it is normally mentioned about the suffering. Indeed, the purpose is not for their followers to hate this life, but because it is a fact and reason. None of us want to suffer, but to be happy. That is life. And normally, human beings try to avoid this fact. In Buddhism, the Buddhist followers do not run away from suffering, but contemplate the suffering. Based on contemplating suffering, people could have more experience in spiritual experiences. It is important to note that, Buddism mentions about suffering from unlimited points. It is to help human beings to develop positive thinking. Beyond that, to build up a better life for society, for individuals, and the whole community.Phật giáo thường nói nhiều về khổ đau, dĩ nhiên không phải để phật tử chán ghét và xa lánh cuộc sống trần thế này, mà bởi đấy là một sự thật, đồng thời cũng vì lý do khác. Không ai muốn khổ đau, ai cũng muốn hạnh phúc. Đó là một thực tế. Và thông thường con người thường tránh về đau khổ. tuy nhiên, trong phật giáo, người thực hành phật pháp không hề chạy trốn khổ đau, mà trái lại, thường quán sát về nó. nhờ quán sát về khổ đau mà hành giả có thể có những thực nghiệm trong đời sống tâm linh. Điều quan trọng là, Phật giáo nói về khổ đau nhưng không hề dừng lại ở đó, mà hơn thế, đấy là một phương tiện giúp con người phát triển những tâm lý tích cực, và xa hơn nữa, là để phát triển đời sống tâm linh, nhằm xây dựng một cuộc sống tốt đẹp ngay giữa đời này, cho mỗi cá nhân và cả cộng đồng.