As a masterpiece of Vietnamese medieval literature, Truyền kì mạn lục (A Casually Recorded Collection of Strange Tales) shows many aspects of Nguyễn Dữ’sartistic inheritance and creation. They are also represented through Nguyễn Dữ’s way of naming his characters in the work and making many names become “aesthetic signals”. He absorbed the tradition of naming characters from East Asian and Vietnamese literature in general and Qu You’s Xian deng xinhua in particular. Likewise, he created new methods of naming characters for different artistic purposes, especially satirical purpose. The paper focuses on classifying and analyzing the characters’ names system of Truyền ki man lục in order to assert that naming characters is a unique writing technique as well as Nguyễn Dữ’s artistic success.Là một kiệt tác của văn học trung đại Việt Nam, Truyền kì mạn lục cho thấy sự kếthừa và sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Dữ trên nhiều phương diện. Việc Nguyễn Dữ đặt tên cho nhân vật trong tác phẩm của mình, biến nhiều cái tên thành những “tín hiệu nghệthuật” thực sự, cũng thể hiện sự kế thừa và sáng tạo đó. Ông đã kế thừa từ truyền thống văn học Đông Á và Việt Nam nói chung, từ Tiễn đăng tân thoại của Cù Hựu nói riêng, đồng thời sáng tạo nhiều cách đặt tên với những dụng ý nghệ thuật khác nhau, đặc biệt là cách đặt tên với dụng ý trào phúng. Bài viết tập trung phân loại, phân tích hệ thống tên nhân vật trong Truyền kì mạn lục nhằm khẳng định đó là một bút pháp độc đáo đồng thời là một thành công nghệ thuật của Nguyễn Dữ.