Hình thức cư trú trên nền đất đắp là một trong những loại hình di tích đặc trưng nổi bật của các di tích thời tiền sử trên địa bàn tỉnh Long An. Loại hình này phản ánh khả năng thích nghi và ứng phó của con người thời tiền sử với thiên nhiên, khả năng tác động - cải biến điều kiện tự nhiên phù hợp với nhu cầu tồn tại cũng như trình độ phát triển của cộng đồng cư dân thời kỳ này. Khu vực cư trú cổ tại di tích Rạch Núi được tạo nên bằng đất sét, cát, nhuyễn thể và cây rừng, nền đất được nện và có nhiều vết cháy cứng tạo thành các nền cư trú khô ráo. Cuộc khai quật năm 2012 đã xác định được di tích cư trú gồm hàng chục giai đoạn đắp và gia cố các nền đất, trên đó là vết tích của các cấu trúc lợp bằng thực vật, là nơi cư trú của người cổ trong hơn 200 năm. Trong khung thời gian này, 13 giai đoạn xây dựng chính đã được xác định, theo đó từng nền tảng và tất cả các cấu trúc trên đó được thay thế liên tiếp.The embankment residence is one of the typical forms of the prehistoric sites in Long An Province. This type of historical site reflects the adaptive ability of the prehistoric people to nature, and their capability to affect and modify the physical environment to match the needs of existing as well as the development level of the community in this prehistoric era. The ancient habitation area at Rach Nui relic was made up of clay, sand, mollusks, and forest trees. The ground was rammed and had many hard burns to form dry settlements. An excavation in 2012 identified a residence relic consisting of tens of embankment stages and reinforcement of the ground. On this excavation site, there were the vestiges of plant-roofed structures that were the residences of ancient people for more than 200 years. During this period, 13 major construction phases were identified, whereby each foundation and all its structures were successfully replaced.