Trải qua một phần tư thế kỷ sáng tạo, ở Nguyễn Ngọc Tư, ý thức cách tân nghệ thuật không ngừng vừa là bản lĩnh, vừa là bản sắc
nhờ đó nâng tầm văn học Nam Bộ và khẳng định được vị thế quan trọng của chị trong dòng văn học đương đại nước ta. Bài viết này khảo sát nghệ thuật trần thuật, chú trọng ở các yếu tố kết cấu cốt truyện và người kể chuyện ở hai tác phẩm Cánh đồng bất tận và Biên sử nước, và lý giải sự vận động nghệ thuật ấy trong hành trình sáng tạo của Nguyễn Ngọc Tư. Sự vận động từ cốt truyện thống nhất, hoàn chỉnh đến kết cấu phân mảnh, đa tầng, từ người kể chuyện đồng sự duy nhất đến đa dạng hóa cái “tôi” trần thuật, cho thấy sự thay đổi lớn trong nhận thức đời sống, trong quan niệm nghệ thuật và phong cách sáng tạo của Nguyễn Ngọc Tư.