Bài viết đề cập tới một số khía cạnh trong việc lập Quy chế quản lý kiến trúc cho các đô thị, điểm dân cư nông thôn tại các tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương ở Việt Nam, với trường hợp cụ thể của Hà Nội, tiếp cận từ những vấn đề và xu thế biến đổi không gian thực tiễn tại các đô thị và điểm dân cư nông thôn Hà Nội (sau hơn 35 năm thực hiện Đổi mới), lưu ý một số khía cạnh thuận lợi, khó khăn và một số nội dung cần chú trọng để phát huy tính hiệu quả và khả thi đối với các Quy chế quản lý kiến trúc.