Ho Chi Minh City (hereinafter referred to as City) is a special urban area, occupying only 0.6% of the country's area, the population accounts for more than 9% of the country’s population, but contributing nearly 22% of GDP and about 28% of the total national budget revenue. However, due to mechanisms and policies, it is not possible to maximize the resources for economic and social development of the City. Resolution No. 54/2017/QH14 dated November 24th, 2017 of the 14th National Assembly on piloting specific mechanisms and policies for the development of Ho Chi Minh City (referred to as Resolution No. 54) has created a legal corridor wide enough for the largest megacities in the country, removing the “binding mechanisms”, “sharing oversized clothes” with other localities. Within the scope of this article, we refer to the legal problems when implementing Resolution No. 54 and the multidimensional impacts of this document on the city’s socio-economic development in the coming time.Thành phố Hồ Chí Minh (gọi tắt là Thành phố) là đô thị đặc biệt, diện tích chỉ chiếm 0,6% diện tích cả nước, dân số chiếm hơn 9% dân số cả nước, song đóng góp gần 22% GDP và khoảng 28% tổng thu ngân sách cả nước. Tuy nhiên, do cơ chế, chính sách nên không phát huy được tối đa các nguồn lực để phát triển kinh tế, xã hội Thành phố. Nghị quyết số 54/2017/QH14 ngày 24/11/2017 của Quốc hội khóa 14 về thí điểm cơ chế, chính sách đặc thù phát triển Thành phố Hồ Chí Minh (gọi tắt là Nghị quyết số 54) đã tạo hành lang pháp lý đủ rộng cho siêu đô thị lớn nhất nước, giải tỏa những “cơ chế bó buộc”, “chung áo quá khổ” với các địa phương khác. Trong phạm vi bài viết này, chúng tôi đề cập đến những vướng mắc pháp lý khi triển khai Nghị quyết số 54 và những tác động đa chiều của văn bản này đến sự phát triển kinh tế, xã hội Thành phố trong thời gian tới.