Chinese noticeable development after the Reform 1978 and its recent changes in policies to Southeast Asia affect the power balance in the region and threaten the Indian influence there. Since 1991, India has changed from the “Look East Policy” to the “Act East Policy” to maintain its position and influence over Southeast Asian countries. This paper wants to analyze the role and impact of China, especially the Chinese – Indian competition towards Indian strategical changes in Southeast Asia after the Cold War
and the differences between the LEP and the AEP to show Indian changes in policies and perspective in Southeast Asia. The article argues that India policies in this region are re-actions and responses towards Chinese expansion rather than proposing a new strategy to constructively cooperate in Southeast Asia.Sự phát triển mạnh mẽ, vượt bậc của Trung Quốc từ sau cải cách 1978 cùng với sự thay đổi chính sách của quốc gia này tại Đông Nam Á đã làm thay đổi cán cân lực lượng trong khu vực, đe dọa vị thế và ảnh hưởng của Ấn Độ tại đây. Từ 1991 đến nay, Ấn Độ đã chuyển mình từ “chính sách hướng đông” (LEP) sang chính sách “hành động phía đông” (AEP) để chủ động trong việc duy trì vị thế, tạo lập ảnh hưởng đối với các quốc gia Đông Nam Á. Bài viết hướng đến việc phân tích tác động, vai trò của Trung Quốc, cụ thể là việc cạnh tranh Trung-Ấn đến sự thay đổi chính sách của Ấn Độ tại Đông Nam Á
cũng như sự khác biệt giữa hai chính sách để thấy sự thay đổi trong thái độ, cách tiếp cận của Ấn Độ. Tuy nhiên, dù có thay đổi như nào, bài viết cho rằng chính sách của Ấn Độ tại Đông Nam Á luôn theo sau và mang tính “phản ứng” trong thế đối phó với Trung Quốc hơn là việc chủ động giành lấy lợi thế trong cuộc chơi của các nước lớn.