Chủ nghĩa hiện sinh khác với các tư tưởng triết học truyền thống, không bàn về lẽ huyền vi xa xôi mà quan tâm đến con người trong cuộc sống thực tại - cô đơn với những trăn trở âu lo, “buồn nôn” trong cuộc đời đầy phi lí. Vì vậy, ngay từ khi mới xuất hiện, chủ nghĩa hiện sinh bị phê phán là chủ nghĩa bi quan, yếu đuối ủy mị, khơi dậy nỗi bi quan tuyệt vọng của con người. Tuy nhiên càng ngày chủ nghĩa hiện sinh càng được đón nhận và được đánh giá là một trong những trào lưu tư tưởng mới hiện đại. Đến nay, chủ nghĩa hiện sinh đã có vị thế nhất định trong văn học, thơ ca và đời sống thực tiễn ở Việt Nam. Trong giới hạn bài viết, chúng tôi tập trung phân tích dấu ấn “nỗi cô đơn” hiện sinh qua một số tác phẩm tiêu biểu của các nhà thơ Việt Nam đương đại: Nguyễn Quang Thiều, Trương Đăng Dung, Mai Văn Phấn, Dương Kiều Minh, Vi Thùy Linh, Ly Hoàng Ly.Existentialism is quite opposed to most traditional philosophical ideas that do not only discuss the distant myths but also concern about people in real life - loneliness with worries and anxiety, “nausea” in the absurd life. Therefore, as existentialism appealed, it had been criticized as pessimism, sentimentalism and had been ignited the desperately hopeless sense of humans. However, existentialism is increasingly being accepted and considered as one of the new thought trends. Up to now, existentialism has had a certain position in Vietnamese literature, poetry, and real life. In the article, we focus on analyzing the impression of existential loneliness on some typical works of contemporary Vietnamese poets: Nguyen Quang Thieu, Truong Dang Dung, Ma i Van Phan, Duong Kieu Minh, Vi Thuy Linh, Ly Hoang Ly