Shrimad Bhagwad Gita (thường được gọi là Gita) làmột trong những cuốn sách quan trọng nhất của triết họcHindu giáo. Nó là một phần của Bhisma Parva, thuộc sử thiMahabharata. Gita chủ yếu nói về ba nguyên tắc cơ bản làJanana Yoga (Kiến thức), Bhakti Yoga (Thờ phụng) và KarmaYoga (Bổn phận). Triết lý chính trị của Gandhi dựa trên một sốnguyên tắc, như: sự thật, phi bạo lực, tự chủ và đạo đức.Những nguyên tắc này đã được ông thực hành trong sự nghiệpchính trị của mình. Gandhi giới thiệu một số thuật ngữ mớinhư Satyagraha - Chấp trì chân lý và bất hợp tác và phổ biếnthuật ngữ Swaraj - Tự trị. Tư duy chính trị Gandhi bị ảnhhưởng bởi các chuẩn mực tôn giáo. Thời thơ ấu, sự hiểu biếttôn giáo của Gandhi, sự ảnh hưởng qua cha mẹ và trong sựnghiệp chính trị của mình, Gandhi đã đọc một số thánh điểntôn giáo như Gita, nó đã ảnh hưởng đến sự hiểu biết chính trịcủa ông. Gandhi trở về Ấn Độ năm 1915, ông đã tới nhiềuvùng đất trên quê hương mình để hiểu thêm các điều kiệnchính trị xã hội của Ấn Độ. Lúc đầu Gandhi tham gia vào mộtphong trào nông dân tại Champaran ở Bihar, nơi ông lãnh đạothành công phong trào và khiến chính phủ đồng ý cung cấpcứu trợ cho nông dân Champaran. Sau Champaran, ông lạitham gia vào phong trào nông dân Kheda và chính phủ chấpnhận yêu cầu của nông dân. Bằng cách này, Gandhi bắt đầutham gia lãnh đạo phong trào dân tộc chủ nghĩa của Ấn Độ.Thành công của Gandhi trong những phong trào đầu tiêntrong sự nghiệp chính trị của ông là một dấu hiệu cho thấy sựchấp nhận các nguyên tắc và phương pháp triết học của ông.