Phát triển bền vững (PTBV), về mặt lý thuyết, được định nghĩa là “sự bình đẳng giữa các thế hệ trong sử dụng tài nguyên” (UN, 1992)
“sự phát triển hài hòa giữa ba trụ cột kinh tế - xã hội - môi trường/sinh thái” (UN, 2002). Tuy nhiên, trong thực tế, các quốc gia, trong đó có Việt Nam, vẫn tập trung vào phát triển kinh tế, còn khía cạnh xã hội và sinh thái ít được chú ý hơn. Hậu quả là sự phát triển của nhân loại đang đối mặt với các thách thức về sinh thái - xã hội và an ninh môi trường (ANMT), gồm: Biến đổi khí hậu (BĐKH)
suy giảm tầng ozon
suy thoái tài nguyên đất và hoang mạc hóa
mất rừng và sử dụng không bền vững tài nguyên rừng
mất/suy thoái đa dạng sinh học (ĐDSH)
suy thoái tài nguyên nước ngọt
suy thoái tài nguyên và môi trường biển
ô nhiễm bởi các chất thải nguy hại
tăng dân số thiếu kiểm soát
dịch bệnh truyền nhiễm.