In this study, the causal factors and treatment efficacy for bone fracture in dogs were investigated at Tin Tho Veterinary clinic in Binh Duong province from February to June 2021. According to records of 2,553 dogs, 66 (2.59%) were identified with bone lesions and categorized into four treatment groups: bone fixation surgery (34.85%), medical (25.75%), cast (19.70%), and no therapy (19.70%). Foreign dog breeds fracture at a rate of 57.58% (38/66 dogs), which is greater than the domestic dog fracture rate of 42.42% (38/66 dogs). According to gender, 48/66 male dogs (72.73%) fractured more frequently than 18/66 female dogs (27.27%). Bone fractures occur more frequently in dogs under one year of age (53.03%) Bone fractures are more common in dogs under one-year-old (53.03%) in domestic breeds than those in crossbreeds, with traffic accidents being the major cause of dog bone fracture. The limb bone fracture in dogs accounted for the highest rate (74.24%). The highest rate of bone fracture in dogs and cats was determined to be in the front limbs (53.06%), followed by the hind limbs (44.90%), and both front and hind limbs (2.04%). There were 23 cases treated by surgical methods (34.85%), 7 cases used the nailing internal fixation (30.43%), 6 cases used the external fixation (26.09%), 5 cases applied the combined internal and external fixation (21.74%), 4 cases removed the bone joints (17.39%) and 1 case used screws and splints (4.35%). There were 7 cases (19.44%) noted to be complications, whether connected to elderly canines or not taken care of properly, but no case died. Further research is needed to determine the key regulator of vascular remodelling in the repair of endothelial fractures, as well as the perfusion capacity in each treatment approach.Trong nghiên cứu này, các yếu tố liên quan đến tỷ lệ gãy xương và hiệu quả điều trị ở chó đến khám ở Phòng khám thú y Tín Thơ, tỉnh Bình Dương từ tháng 2 đến 6/2021 được đánh giá. Kết quả khảo sát 2.553 chó đến khám cho thấy 66 con (2,59%) được chẩn đoán tổn thương xương và phân loại thành bốn nhóm điều trị bao gồm phẫu thuật cố định xương (34,85%), nội khoa (25,75%), bó bột (19,70%), và không điều trị (19,70%). Các giống chó ngoại có tỷ lệ gãy xương là 57,58% (38/66 con) cao hơn các giống chó nội 42,42% (38/66 con). Xét theo giới tính, 48/66 chó đực (72,73%) bị gãy xương cao hơn so với 18/66 chó cái (27,27%). Tỷ lệ chó bị gãy xương xảy ra nhiều ở chó dưới một tuổi (53,03%) và ở giống nội nhiều hơn so với giống chó lai mà nguyên nhân chính gây gãy xương chó là do chó bị tai nạn giao thông đường bộ. Gãy xương chi được ghi nhận với tỷ lệ cao nhất (74,24%). Tỷ lệ chó và mèo bị gãy chi trước là 53,06%
tiếp theo là chi sau với 44,90% và gãy cả hai chi là 2,04%. Có 23 trường hợp được điều trị bằng phương pháp phẫu thuật
chiếm 34,85% các trường hợp tổn thương xương được đưa đến bệnh xá thú y để điều trị. Trong đó có 7 ca sử dụng phương pháp đinh xuyên tủy (30,43%), 6 ca sử dụng phương pháp cố định ngoài (26,09%), 5 ca kết hợp hai phương pháp đinh xuyên tủy và cố định ngoài (21,74%), 4 ca tháo khớp (17,39%), 1 ca sử dụng nẹp vít (4,35%). Sau khi điều trị, 7 trường hợp(19,44%) được ghi nhận với biến chứng do chó quá già hoặc chăm sóc không cẩn thận, hoặc chó tăng động, tuy nhiên không có trường hợp nào tử vong. Các nghiên cứu tiếp theo cần khảo sát yếu tố điều chỉnh chính của quá trình tái tạo mạch máu trong việc chữa lành gãy xương nội mạc cũng như sự thông mạch và tưới máu ở từng phương pháp điều trị.