Bài viết hướng đến tìm hiểu giá trị nội dung và nghệ thuật của tiểu thuyết Thị Lộ chính danh trong tương quan đặc điểm kinh Thắng Man sư tử hống nhất thừa đại phương tiện phương quảng kinh và văn hóa Quảng Ninh. Theo đó, ba phương pháp được vận dụng bao gồm cấu trúc, thi pháp và phê bình Phật học đã làm rõ nhiều phương diện của các đối tượng nghiên cứu trên tinh thần tiếp nhận. Kết quả nghiên cứu cho thấy có sự tương hợp nhất định giữa đặc điểm tổng hợp, sáng tạo và phong phú của nền văn hóa Quảng Ninh với nội dung nhất thừa, Phật tính và Pháp thân của kinh Thắng Man cũng như ba phương diện cấu trúc, nhân vật và biểu tượng của tiểu thuyết. Kết quả nghiên cứu cung cấp một mô hình và giới thiệu hướng tiếp cận mới cho các nghiên cứu liên ngành văn học – văn hóa – Phật học.The purpose of this article is to investigate the significance of content and artistry in the novel “Thi Lo chinh danh” in relation to the distinctive characteristics of the Śrīmālādevī-Siṃhanādavaipulyasūtra, and Quang Ninh culture, (a province along the northeastern coast of Vietnam). In this regard, three methods are used to elucidate various aspects of the research subjects within a receptive framework: structural analysis, poetic techniques, and Buddhist criticism. The research findings demonstrate a certain congruence between the comprehensive, creative, and rich characteristics of Quang Ninh's cultural heritage and the essence, Buddha-nature, and Dharma-body aspects of the Śrīmālādevī-Sūtra, as well as the three aspects of structure, characters, and symbolism in the novel. The results of this study provide a model and introduce a new approach to interdisciplinary research in literature, culture, and Buddhist studies.