Tỉnh Khánh Hòa xưa vốn là vùng đất của người Chăm. Sau cuộc chiến tranh biên giới vệ quốc chống quân Chiêm Thành năm Quý Tỵ [1653] đời chúa Nguyễn Phúc Tần, Khánh Hòa chính thức trở thành vùng trấn biên mới của Đại Việt. Từ đó, lãnh thổ nước ta kéo dài thêm vế Nam từ núi Đá Bia đến phía Đông sông Phan Rang đặt làm dinh Thái Khang.Theo truyền thống văn hóa người Việt, dân ở nơi đâu chùa lập chỗ ấy. Tại vùng đất mới này rất nhanh chóng được cư dân người Việt vào khai hoang lập ấp và các thiền sư cũng thuận duyên theo xứ mệnh hoàng hóa mà vào khai sơn mở tự. Trong số ấy là các cao tăng thuộc thiền phái Liễu Quán.Đối chiếu bài kệ truyền thừa, hiện nay thiền phái Liễu Quán Khánh Hòa đã truyền xuống đến hàng chữ Đức, chữ Bổn, tức đã đến thế hệ thứ 13,14. Trong quá trình khảo sát thực đ|a tại bổn tỉnh, chúng tôi xác đinh được 3 nhánh truyền chính của thiền phái Liễu Quán, lần lượt theo trình tự thời gian là [1] Nhánh ngài Tế Hiển Bửu Dương
[2] Nhánh ngài Tế Nhơn Hữu Bùi
[3] Nhánh ngài Tế can Từ Chiếu.