Con người luôn là vấn đề được bàn bạc, phân tích trong nhiều trường phái triết học từ cổ đại cho dến nay. Trong tác phẩm Những nguyên lý triết học tương lợi, con người được L.Phoiơbắc xem xẻt như phần sống động cúa tư tưởng nhân văn, thích ứng với xã hội đương thời. Triết lý tình yêu, hạnh phúc, tự do được ông gắn kết với quan niệm về mục tiêu tinh thần của nhân loại - tôn giáo của tình yêu, tương tự như “nhân đạo giáo” của A.Comte. L.Phoiơbắc nhận dịnh, triết học can thiết phải bắt đầu từ con người và vì con người. Thuyết con người là trung tâm thề hiện không chỉ ỏ chỗ con người nằm ở trung tâm cùa sự nghiên cứu triết học, mà còn ở chỗ, đối với mọi trường phái, nó là trung tâm của thế giới.