Cấu trúc ngữ nghĩa của danh ngữ là một bình diện quan trọng trong ngữ nghĩa từ vựng. Danh ngữ biểu thị hai loại thực thể (i) thực thể hạn định và (ii) thực thể phi hạn định. Danh ngữ biểu thị thực thể (i) thường là danh ngữ định lượng, còn biểu thị thực thể (ii) là danh ngữ lũy tích. Khi hành chức trong câu với tư cách là tham tố của vị từ chuyên tác có tính gia lượng, những loại danh ngữ này trở thành những tham số thể quan trọng trong quan hệ tương tác với vị từ. Vịtừ chuyển tác giả lượng với tham tố danh ngữ lũy tích làm bổ ngữ được xem là sự tình vô đích, còn với danh ngữ định lượng, sự tình được xem là hữu đích. Hai thuộc tính thể này là cơ sở xác lập ý nghĩa thể hoàn thành và không hoàn thành của sự tình.