Thực tiễn ở Việt Nam cho thấy đổi mới công nghệ trong nông nghiệp không chỉ được thực hiện theo mô hình chuyển giao tri thức từ các cơ quan Khoa học & Công nghệ cho người sản xuất, mà còn diễn ra theo nhiều con đường khác nhau, đặc biệt là thông qua học hỏi mang tính tương tác giữa các nhà sản xuất với các thực thể khác nhau trong quá trình khai thác thị trường. Nói cách khác, đổi mới không được thực hiện một cách biệt lập mà thông qua tương tác của những thực thể và thể chế trong hệ thống đổi mới. Nghiên cứu chỉ ra rằng, ở các nước đang phát triển những hệ thống đổi mới cùng, xuất hiện một cách tự nhiên chính là nền tảng ban đầu cho quá trình định hình và phát triển của hệ thống đổi mới quốc gia.