Trợ giúp xã hội và cung cấp các dịch vụ xã hội là một trong những chính sách nham đảm bảo an sinh cho người dân luôn được Đảng và Nhà nước quan tâm thực hiện nhằm giúp những người có hoàn cảnh khó khăn có cơ hội tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ bân và thoát nghèo. Việt Nam được Liên hợp quốc công nhận là một trong các quôc gia đi đâu trong việc thực hiện một số mục tiêu Thiên niên kỷ (MDGs) như (i) xóa bỏ tình trạng nghèo cùng cực và thiếu đói
(ii) đạt phổ cập giáo dục tiểu học... Tuy nhiên, việc thực hiện quyên được trợ giúp xã hội và tiêp cận các dịch vụ xã hội cơ bản của nhóm lao động di cư nội địa còn gặp nhiêu khó khăn. Trong phạm vi bài viết này, tác giả trình bày, phân tích những khó khăn trong việc thực hiện quyền được trợ giúp xã hội và tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ bản đối với lao động di cư nội địa từ khía cạnh pháp lý và đề xuất một số giải pháp hoàn thiện pháp luật nhằm khăc phục những rào cản này.