Miền Trung - Tây Nguyên Việt Nam là vùng đất có chung đặc điểm là khu vực hẹp, địa hình dốc, dễ sạt lở và thường bị chia cắt bởi nhiều nhánh sông ngắn. Các khu vực ven biển của miền Trung thường xuyên bị hiện tượng bão lốc, gió nóng, khô hạn, mưa lớn bất thường, tình trạng xâm nhập mặn và xâm thực biển ngày càng tạo ra những ảnh hưởng cho sinh kế và cư trú của người dân. Sự chênh lệch về lượng mưa trong mùa mưa và mùa khô trên lưu vực khá lớn. Trong khu vực này, tài nguyên rừng - tài nguyên nước - tài nguyên đất đai là ba tài sản lớn nhất gắn kết với hệ sinh thái tự nhiên và sinh thái nhân văn của vùng đất miền Trung trong đối phó thiên tai và phát triển bền vững. Sông ngòi góp phần cân bằng vi khí hậu đối với điều kiện thời tiết khắc nghiệt ở miền Trung. Do ảnh hưởng của phát triển kinh tế, tăng dân số tình hình hạn hán ở Trung bộ, Tây Nguyên xảy ra thường xuyên và khắc nghiệt hơn, cộng với ảnh hưởng của biến đổi khí hậu, xâm nhập mặn đã gây áp lực không nhỏ lên môi trường. Nguồn nước ngọt cấp cho sinh hoạt nông thôn ở khu vực này đang là vấn đề cần được giải quyết bằng các giải pháp để vượt qua các thách thức đáp ứng nhu cầu cơ bản của người dân, góp phần ổn định an sinh xã hội, tạo đà phát triển kinh tế, xã hội tại vùng.