Ở Việt Nam, quá trình xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa gần 35 năm qua đã đạt được nhiều thành tựu trong việc xác lập và bảo vệ quyền tài sản, trước hết đối với các tài sản thuộc sở hữu tư nhân. Tuy nhiên, hiện vẫn còn nhiều loại tài sản chưa có quyền tài sản rõ ràng, đặc biệt là đất đai, tài nguyên, các công trình công cộng cũng như tài sản do hệ thống cơ quan nhà nước, đơn vị sự nghiệp và doanh nghiệp nhà nước (DNNN) khai thác, quản lý, sử dụng. Nếu hệ thống tài sản công này không được quản lý hiệu quả thì không chỉ gây lãng phí nguồn lực mà còn là mảnh đất màu mỡ phát sinh “nhóm trục lợi” dựa trên “quan hệ thân hữu”, dẫn đến sự cạnh tranh không lành mạnh, gây méo mó thị trường.