Nghệ
thuật
tạo
hình
con
ngựa
thời
Lê
Trung
Hưng
(1533–1789) là
một
trong
những
điểm
nhấn
trong
điêu
khắc
cổ
Việt
Nam.
Đây
là
một
trong
những
giai
đoạn
mà
ngựa
có
số
lượng
tác
phẩm
điêu
khắc
nhiều
nhất,
có
tạo
hình
đẹp
nhất,
mạnh
mẽ
nhất.
Các
nghệ
nhân
điêu
khắc
dân
gian
đã
tạo
nên
những
con
ngựa
đá
có
kích
thước
lớn
cùng
cách
tạo
hình
phối
hợp
cả
nghệ
thuật
tượng
trưng
và
nghệ
thuật
hiện
thực.
Dù
là
những
nghệ
sĩ
khuyết
danh
xây
dựng
đình
chùa,
đền,
lăng…
đi
kèm
cùng
hệ
thống
tượng
thờ
không
bận
tâm
đến
lưu
danh
thiên
cổ
nhưng
những
phường
thợ
xưa
đã
làm
nên
một
bản
sắc
văn
hóa
trường
tồn
qua
hình
tượng
con
ngựa
đá
trong
mỹ
thuật
Việt
Nam
thời
kỳ
phong
kiến
nói
chung,
thời
Lê
Trung
Hưng
nói
riêng.The
art
of
shaping
horses
during
the
Le
Trung
Hung
period
(1533–1789)
is
one
of
the
highlights
in
Vietnamese
ancient
sculpture. This
is
one
of
the
periods
when
horses
have
the
largest
number
of
sculptures,
the
most
beautiful
and
strongest
shapes. Folk
sculptors
have
created
large‑sized
stone
horses
with
a
combination
of
both
symbolic
and
realistic
art. Even
though
the
anonymous
artists
who
built
pagodas,
temples,
mausoleums,
etc.,
along
with
the
system
of
worship
statues,
did
not
proactively
leave
their
information
and
works,
the
ancient
craftsmen's
guilds
created
a
lasting
cultural
identity
through
the
image
of
stone
horses
in
Vietnamese
fine
art
during
the
feudal
period
in
general,
and
during
the
Le
Trung
Hung
period
in
particular.