Trong gần 30 năm hình thành và phát triển, tài chính vi mô (TCVM) tại Việt Nam đã có những đóng góp nhất định đối với sự phát triển kinh tế-xã hội, đặc biệt nâng cao đời sống cho người dân ở nông thôn. Tuy nhiên, hoạt động của các tổ chức TCVM Việt Nam vẫn chưa thực sự hiệu quả và bền vững (Hao, 2005
Nguyễn Kim Anh &
Lê Thanh Tâm, 2013). Nghiên cứu này được thực hiện nhằm xác định các nhân tố ảnh hưởng đến hiệu quả hoạt động (HQHĐ) của các tổ chức TCVM Việt Nam. Bằng phương pháp GMM hệ thống (SGMM) với dữ liệu của 26 tổ chức TCVM Việt Nam trong giai đoạn 2013–2017, kết quả nghiên cứu cho thấy, tỷ lệ chi phí hoạt động trên tổng tài sản, tỷ lệ rủi ro của danh mục đầu tư, tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản, độ tuổi của các tổ chức TCVM và tổng danh mục cho vay có ảnh hưởng đến HQHĐ của các tổ chức TCVM. Trên cơ sở kết quả nghiên cứu, tác giả đề xuất các hàm ý chính sách nhằm nâng cao HQHĐ của các tổ chức TCVM Việt Nam.