Từ giữa thế kỷ XVII đến năm 1975, cùng với quá trình thay đổi kết cấu dân cư, tùy theo đặc điểm văn hóa và năng lực canh tác, Đồng bằng sông Cửu Long đã từng bước phát triển hệ thống canh tác lúa gạo cho phù hợp với điều kiện sinh thái. Từ các biện pháp canh tác tự nhiên, quảng canh sang áp dụng kĩ thuật thâm canh tăng vụ, đất trồng lúa đã mở rộng dần từ các vùng đông dân, không ngập lũ, nhiễm mặn, lan dần sang các vùng ngập lũ sâu và bị ngập mặn trong mùa khô.