Không phân biệt đối xử vừa là một quyền và là nguyên tắc có tính cơ bản và xuyên suốt trong pháp luật về quyền con người. Đây cũng là nguyên tắc có tính hiến định trong pháp luật của nhiều quốc gia. Bài viết này phân tích quá trình ghi nhận, bảo đảm nguyên tắc không phân biệt đối xử trong pháp luật quốc tế về quyền con người và trong pháp luật Việt Nam. Bài viết cũng so sánh, đánh giá sự tương thích giữa quy định của pháp luật quốc tế với pháp luật Việt Nam về quyền không bị phân biệt đối xử, từ đó đưa ra một số khuyến nghị nhằm hoàn thiện pháp luật về quyền này.