Đoàn Nguyễn Tuấn (1750-?), hiệu Hải Ông, quê làng Hải Yên, huyện Quỳnh Côi (nay là làng Hải An, xã Quỳnh Nguyên, huyện Quỳnh Phụ), tỉnh Thái Bình. Ông từng đỗ Hương cống dưới thời nhà Lê nhưng không ra làm quan, sau đó có cùng với Vũ Huy Tấn, Phan Huy Ích, Ngô Thì Nhậm... theo Tây Sơn và được trọng dụng. Đoàn Nguyễn Tuấn có quan niệm hành tàng khá linh hoạt nên đã theo đuổi và kiên trì con đường hành đạo của kẻ sĩ trong thời loạn. Với hơn 200 bài thơ chữ Hán còn để lại, Đoàn Nguyễn Tuấn đã có dịp thể hiện khá sáng rõ những phương diện nội dung quan trọng trong tư tưởng hành đạo của mình và qua đây có thể khẳng định rằng, là một trong những tác giả văn học lớn giai đoạn nửa cuối thế kỉ XVIII nói riêng, của văn học trung đại Việt Nam nói chung. Đây là nội dung chính được chúng tôi đặt ra và giải quyết trong bài viết này., Tóm tắt tiếng anh, Doan Nguyen Tuan, nick name Hai Ong, Hai Yen village, Quynh Coi district (now known as Hai An village, Quynh Nguyen commune, Quynh Phu district), Thai Binh province. He had Huong sewer following the Le Dynasty but did not work as mandarins, with Vu Huy Tan, Phan Huy Ich, Ngo Thi Nham..., he followed Tay Son. By the concept of flexible museum, Doan Nguyen Tuan pursued and persevered the path of religious practice in the disordered social condition. With more than 200 Han poems still left, Doan Nguyen Tuan had the opportunity to show quite clearly the important aspects of the content of the thought of his practice. Thus, it can be affirmed that he is one of the authors of fictional literature in the second half of the eighteenth century in particular, of Vietnamese literature in general. This is the main content we set out and solved in this article.