Thân thể vừa là đối tượng miêu tả, vừa là kí hiệu thẩm mĩ đặc biệt trong sáng tác văn học. Nghiên cứu thân thể trong văn học ở các thời kỳ khác nhau, chúng ta có thể nhận ra sự thay đổi trong quan niệm nghệ thuật về con người, sự thay đổi của nguyên tắc thẩm mĩ cũng như những biến động trong văn hóa, xã hội, lịch sử. Thơ trữ tình giai đoạn sau 1986 có những đổi mới quan trọng trên cả phương diện hình thức nghệ thuật lẫn chiều sâu quan niệm về thế giới, về con người. Bài viết này, trước hết, sơ lược về vấn đề thân thể ưong văn học, trên cơ sở đó, tiến hành khái quát và phân tích một số đặc điểm cơ bản về thân thể trong thơ trữ tình Việt Nam giai đoạn sau 1986: thân thể đầy di chứng của chiến tranh, thân thể gắn với ý thức về cá tính, thân thể gắn với khát vọng sáng tạo, thân thể gắn với ý thức về nhan sắc, về tính dục, về thiên chức nữ., Tóm tắt tiếng anh, Human body has always had aesthetic value in literary works. Through history, literature has witnessed and represented the changing conceptions of the human body in relation to culture, society and history. Vietnamese romantic poetry in the post-1986 period made significant innovations in conceiving and aestheticizing the world and humans. This article specifically engages with the representations of the human body in post 1986 Vietnamese romantic poetry, and unearths preoccupations with understanding the human body in the aftermath of war, body as a manifestation of personality and creativity, and the gendered responses to the beauty and sexuality of the human body.