Xuân giang hoa nguyệt dạ của Trương Nhược Hư là bài thơ đẹp cả về nội dung tư tưởng và hình thức nghệ thuật. Cảnh sắc mĩ lệ tự nhiên của một đêm hoa trăng trên sông xuân với bối cảnh rộng lớn, nỗi niềm tương tư và hoài niệm cố hương, những triết lí nhân sinh sâu sắc về sinh mệnh đời người qua những biểu tượng đầy hàm nghĩa, bài thơ có phảng phất nỗi buồn mà không quá bi thương. Bài viết này cũng góp phần tìm hiểu thêm về bài thơ trong mối liên hệ với văn hóa Đạo gia, Phật gia và văn học trước thời Đường. Từ đó, bài viết cũng tìm hiểu mối liên hệ hay sự ảnh hưởng của bài thơ này với các nhà thơ khác trong đời Đường và sau Đường, đặc biệt là tìm hiểu về sự liên hệ của bài thơ này với một số bài thơ hoặc câu thơ của Việt Nam dựa vào ít nhiều sự tương đồng về bối cảnh hay các hình ảnh, biểu tượng trong đó