Trong bất kỳ văn bản tự sự nào cũng phải có người kể chuyện với tư cách là nguồn thông tin trần thuật. Cho đến nay, việc nghiên cứu về người kể chuyện chi được thực hiện độc lập trong tiểu thuyết, điện ảnh, chưa có ai đưa ra một tổng kết lý thuyết về các quy luật phổ quát. Việc xác định hình thức phổ quát của người kể chuyện theo nghĩa rộng khá khó khăn vì sự khác biệt giữa các thể loại tự sự là rất lớn. Bài viết này xuất phát từ mức độ nhân cách hóa của người kể chuyện chia tất cả tự sự thành năm loại để thảo luận, trong đó bao gồm các hình thức khác nhau của người kể chuyện, từ người kể chuyện được nhân cách hóa cực đoan đến mô hình người kể chuyện phi nhân cách. Đặc điểm chung của chúng là người kể chuyện vừa là một nhân cách vừa là một cấu trúc, tức bao gồm hai mặt, chỉ có như vậy, người kể chuyện mới hoàn thành được chức năng biểu đạt.