Khảo sát nồng độ CRP, PCT huyết thanh và mối liên quan với một số yếu tố lâm sàng, cận lâm sàng ở bệnh nhân (BN) có chức năng thận ghép ổn định. Đối tượng và phương pháp: Nghiên cứu tiến cứu, mô tả cắt ngang ở 112 BN sau ghép thận có chức năng thận ổn định theo dõi định kỳ tại BVQY 103 và 32 người khỏe mạnh (là người hiến thận), chức năng thận bình thường. Các đối tượng được tiến hành khám lâm sàng, xét nghiệm chức năng thận, định lượng nồng độ CRP và PCT. Kết quả: nồng PCT sau ghép thận tại các thời điểm nghiên cứu đều cao hơn có ý nghĩa so với nhóm chứng (p<
0,05), trong khi nồng độ CRP không có sự khác biệt. Tỷ lệ BN sau ghép có tăng nồng độ PCT cao hơn so với tỉ lệ BN có tăng CRP (45,5% và 27,7%) và khác biệt có ý nghĩa thống kê theo thời gian sau ghép.Nồng độ CRP ở nhóm dùng Tacrolimus cao hơn so với nhóm CyA (p<
0,05), nhất là ở năm đầu sau ghép. Nồng độ trung bình PCT có xu hướng tăng dần theo mức giảm của mức lọc cầu thận (p<
0,05). Nồng độ CRP, PCT có tương quan nghịch, mức độ thấp, với nồng độ albumin máu (lần lượt là r=-0,234 và -0,274, p<
0,05). Sau ghép thận nồng độ PCT vẫn tăng hơn so với người bình thường. Nồng độ trung bình PCT có xu hướng tăng dần theo mức giảm của mức lọc cầu thận
CRP, PCT có tương quan nghịch, mức độ thấp, với nồng độ albumin máu (lần lượt là r=-0,234 và -0,274, p<
0,05).