Đánh giá mối liên quan giữa một số đặc điểm cận lâm sàng với kết quả hình ảnh PET/ CT ở bệnh nhân sau nhồi máu cơ tim cấp. Đối tượng và phương pháp: Nghiên cứu bao gồm 45 bệnh nhân (BN) sau nhồi máu cơ tim cấp (NMCTC) được điều trị tại Viện Tim mạch, Bệnh viện TƯQĐ 108, thời gian từ năm 2011 đến năm 2015. Các BN được tiến hành thăm khám lâm sàng, cận lâm sàng và làm xạ hình tưới máu cơ tim (XHTMCT). Sau đó, tiến hành chụp PET/ CT sử dụng 18F-FDG đánh giá cơ tim còn sống cho những BN có kết quả là khuyết xạ cố định trên XHTMCT và chụp động mạch vành cho các bệnh nhân có chỉ định. Kết quả: Không có sự phù hợp chẩn đoán trong đánh giá cơ tim còn sống giữa XHTMCT và FDG PET với hệ số kappa = 0,105
p>
0,05. Không có sự khác biệt đáng kể cả 3 chỉ số EFsp, EDV, ESV ở 3 nhóm tổn thương cơ tim đông miên, nhóm tổn thương dạng sẹo cơ tim và nhóm tổn thương hỗn hợp. Không có sự khác biệt về tỷ lệ BN có vùng cơ tim dạng đông miên ở nhóm tắc hoàn toàn ĐMV có tuần hoàn bàng hệ (THBH) và nhóm tắc hoàn toàn ĐMV không có THBH. Không có sự khác biệt về tỷ lệ BN có vùng cơ tim dạng sẹo ở nhóm tắc hoàn toàn ĐMV có THBH và nhóm tắc hoàn toàn ĐMV không có THBH. Kết luận: Trong chẩn đoán sự sống còn của cơ tim, khả năng phát hiện của chụp PET/CT sử dụng 18F-FDG nhạy hơn chụp XHTMCT. Các mức độ và đặc điểm tổn thương trên chụp ĐMV không phản ánh tình trạng sống còn của cơ tim được đánh giá trên PET/CT. Mức độ rối loạn chức năng thất trái trên siêu âm tim không có mối liên quan với sự sống còn của cơ tim được đánh giá trên kết quả hình ảnh chụp PET/CT.