Từ hơn 20 năm qua, Trung Quốc lúc âm thầm, lúc trắng trợn nhưng chưa bao giờ ngừng thực hiện mưu đồ độc chiếm Biển Đông bằng nhiều thủ đoạn, chiến thuật. Bất chấp luật pháp quốc tế, Trung Quốc vẫn đang tìm mọi cách củng cố sự hiện diện trên thực địa, cũng như áp dụng tiểu xảo trên nhiều mặt trận. Phán quyết ngày 12.7.2016 được Tòa Trọng tài thành lập theo Phụ lục VII Công ước của Liên Hợp Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS) trong vụ kiện do Philippines khởi xướng chống lại Trung Quốc là một bước ngoặt trong giải quyết tranh chấp chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán ở Biển Đông bằng biện pháp pháp luật. Theo quy định tại Điều 296 của Công ước và Điều 11 của Phụ lục VII, Phán quyết này có tính ràng buộc pháp lý và có tính chung thẩm. Đã 05 năm trôi qua kể từ khi Phán quyết được ban hành, vị trí, vai trò, ý nghĩa và tính thời sự của văn kiện này vẫn còn nguyên giá trị pháp lý, nhất là trong bối cảnh hiện nay khi nhiều nước đểu vận dụng biện pháp pháp luật để giải quyết tranh chấp chủ quyền lãnh thổ, trong đó có chủ quyền biển đảo. Bài viết tập trung phân tích yêu sách phi lý, những hành vi vi phạm pháp luật của Trung Quốc trên Biển Đông, khẳng định các giá trị bất biến của Phán quyết Tòa Trọng tài
từ đó đúc kết một số hàm ý chính sách cho Việt Nam.