Tiềm năng sản lượng tối đa của cây trồng và diện tích đất phù hợp cho trồng trọt thường bị hạn chế bởi các yếu tố bất lợi từ môi trường. Trong số các nhân tố stress phi sinh học, stress mặn là một trong những mối đe dọa chính, gây ra độc ion nội bào, stress mất nước và stress ôxy hóa. Tác động của stress mặn được dự báo là ngày càng nghiêm trọng hơn do biến đổi khí hậu. Vì vậy, phát triển các giống cây trồng mới có khả năng chịu mặn tốt hơn bằng phương pháp lai tạo truyền thống hay bằng kỹ thuật di truyền luôn là mối quan tâm của các nhà khoa học. Trong bài viết này, chúng tôi thảo luận những chỉ số quan trọng dùng trong việc đánh giá về khả năng chịu mặn của cây để thu thập bộ dữ liệu đầy đủ liên quan đến thay đổi hình thái và điều chỉnh sinh lý, sinh hóa và phân tử
hoặc từ các phân tích ở quy mô -omics để có cái nhìn tổng quan về mạng lưới các con đường tham gia đáp ứng mặn. Các nghiên cứu cũng cho thấy rằng việc thiết lập điều kiện stress mặn phù hợp về mặt nồng độ và thời gian là rất cần thiết trong thí nghiệm. Hơn nữa, các nghiên cứu gần đây cũng chứng minh rằng số lượng gen trong genome, hoạt động từ các phân tử không mã hóa protein và điều hòa ngoài gen cũng ảnh hưởng đến khả năng chống chịu của cây. Tập hợp các thông tin này không chỉ mở rộng mức độ hiểu biết khoa học về các cơ chế đáp ứng thích nghi của thực vật mà còn giúp tìm ra các gen quan trọng trong đáp ứng stress mặn. Do đó, bài viết này có thể dùng để tham khảo trong các nghiên cứu về stress mặn phục vụ công tác cải tạo giống và phân tích chức năng gen.