Trong tùy bút Nguyễn Tuân trước cách mạng tháng Tám nhìn từ không gian nghệ thuật trải dài gió gắn với những ám ảnh, nhận thức của cái tôi cá nhân về thân phận, sự hiện tồn tại và có gì đó mang màu sắc của định mệnh. Giữa hiện tại và quá khứ, cổ kính và hiện đại cho tới những miền đất lạ cùng không gian nhân sinh quan, không gian văn hóa không chỉ mang nỗi sầu thiên vạn cổ mà còn là biểu trưng của những kiếp người giang hồ lãng tử, những kiếp sống phong trần, những cuộc dấn thân không giới hạn, bến bờ. Đó là sự chạy trốn hoàn cảnh để được sống thực, sống đúng với bản chất, bản ngã của cái tôi, vừa là biểu hiện vượt lên trên cái tầm thường, nhạt nhẽo để hướng đến những giá trị Chân - Thiện - Mỹ trước hết là trong việc xê dịch và bằng xê dịch