Kết quả nghiên cứu tại các cộng đồng tộc người ở ba tỉnh Cao Bằng, Hà Giang và Lạng Sơn chỉ ra rằng, chính sách Đổi mới về quyền sử dụng đẩt gắn với mục đích và những chủ quản lý các loại rừng, ngoài việc góp phần gia tăng độ che phủ rừng đã thúc đẩy sự tiếp cận tài nguyên rừng và thay đổi sinh kế của các cộng đồng dân tộc thiếu số nơi đây lên mức độ cao hơn trước. Giao đất giao rừng và cơ chế thị trường là hai nhân tố ảnh hưởng đến sự thay đổi hệ thống canh tác của các cộng đồng dân tộc thiểu số ở địa bàn được nghiên cứu từ khi thực thi chính sách vào những năm đầu thập niên 1990 đến nay. Song, sự chuyển đổi mục đích sử dụng đất rừng đang đặt ra vấn đề phát triển kinh tế với chiến lược quản lý rừng và đất rừng bền vững trong mối quan hệ kinh tế, xã hội và môi trường thời gian tới.