Xác định mối liên quan giữa vitamin D huyết thanh và một số các yếu tố liên quan đến tổn thương thận mạn ở bệnh nhân bệnh thận ĐTĐ. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu Chúng tôi lựa chọn ngẫu nhiên được 120 bệnh nhân vào nghiên cứu là các bệnh nhân ĐTĐ type 2 có biến chứng thận mạn tính chưa điều trị thanh thế, với MLCT <
60ml/p hoặc có albumin/creatinin niệu >
30 mg/g. Các đối tượng nghiên cứu được định lượng 25(OH)D, HbA1c cũng như các biến liên quan đến tổn thương thận mạn như mức độ bài xuất ACR, MLCT, PTH, tình trạng thiếu máu thông qua chỉ số Hb. Xác định mối tương quan giữa vitamin D huyết thanh với các biến trên, đồng thời phân tích hồi qui logistic đơn biến và đa biến giữa tình trạng thiếu hụt vitamin D huyết thanh với các yếu tố liên quan đến tổn thương thận mạn ở đối tượng nghiên cứu trên Kết quả Có mối tương quan đồng biến giữa 25(OH)D với MLCT, tình trạng thiếu máu (Hemoglobin) với chỉ số tương quan lần lượt là r = 0.23
0,4 (P<
0,01). Có mối tương quan nghịch biến giữa 25(OH)D với PTH, ACR với chỉ số tương quan bằng nhau r=- 0.3 (P<
0.05). Phân tích hồi qui logistic đa biến thấy có mối liên quan giữa thiếu 25(OH) với bài xuất albumin niệu mức độ nặng (ACR≥ 300mg/g) với OR=5.1 (CI 95%, 1.1-7.2) P<
0.05. Kết luận Có mối liên quan độc lập giữa thiếu hụt 25(OH) D với macroalbumin niệu. Khi sự tiến triển của tổn thương cầu thận (albumin niệu) càng nhiều thì sự thiếu hụt vitamin D càng trầm trọng hơn