Bài viết bắt đầu bằng một cuộc thảo luận ngắn gọn về giáo dục Việt Nam, đặt trong bối cảnh Đông Á cho rằng hệ thông này không cản trở khả năng hiện đại hóa mà ngược lại, còn nhanh chóng mở rộng khi đối mặt với toàn cầu hóa. Nhưng, có những lo ngại, đặc biệt với câu hỏi về sự sáng tạo và khả năng thích ứng. Sau đó sẽ chuyển sang Hannah Arendt và những lập luận của bà về giáo dục, trong đó tập trung vào việc dạy trẻ em yêu thế giới. Quan điểm của Arendt là rất có tinh thần Khổng giáo, cả về quan điểm cho giáo dục nghĩa là bảo tồn và truyền tải thông tin và khuyên rằng khi truyền đạt thông tin về thế giới, chúng ta phải dạy học sinh biết yêu nó.