Trong tiểu thuyết có tính chất tự truyện, tác giả thường hay chọn phương thức trần thuật ở ngôi thứ nhất với điểm nhìn bên trong. Câu chuyện được kể trên nền sự thật của nhân vật xưng "tôi" trong tác phẩm. Những gì nhân vật "tôi" từng trải qua sẽ được hồi thuật lại, tạo thành nhân tố trung tâm của việc tổ chức trần thuật. Tuy nhiên, ngôi kể và điểm nhìn trần thuật của tiểu thuyết có tính chất tự truyện ở đô thị miền Nam giai đoạn 1955 - 1975 được các tác giả sử dụng khá linh hoạt. Bài viết đi vào khảo sát người kể chuyện và điểm nhìn trần thuật trong tiểu thuyết có tính chất tự truyện ở đô thị miền Nam từ 1955 đến 1975 với mong muốn góp phần làm rõ hơn tính đa dạng trong ngôi kể và điểm nhìn trần thuật của tiểu loại này trên bước đường làm mới nghệ thuật tiểu thuyết Việt Nam