Ô nhiễm nhựa đã và đang trở thành vấn đề môi trường lớn trên toàn cầu. Lượng rác thải nhựa, trong đó có vi nhựa thải ra môi trường ngày càng tăng, gây tác hại đến môi trường, các hệ sinh thái, đặc biệt là hệ sinh thái biển, đi vào chuỗi thức ăn, gây ảnh hưởng đến sức khỏe con người. Nhận thức được nguy cơ đối với môi trường của rác thải nhựa, Nhà nước đã ban hành các văn bản quy định về quản lý rác thải nhựa như Luật Bảo vệ môi trường (2014, 2020)
Luật Thuế bảo vệ môi trường 2010
Chiến lược bảo vệ môi trường quốc gia đến 2020, tầm nhìn 2030
Chiến lược quốc gia về quản lý tổng hợp chất thải rắn đến 2025, tầm nhìn 2050,... Tuy nhiên, quản lý rác thải nhựa ở Việt Nam còn nhiều bất cập, việc thực thi chưa triệt để, còn nhiều yếu kém
chưa có các giải pháp hiệu quả trong việc giảm thiểu, phân loại, thu gom, tái sử dụng, tái chế và xử lý. Đặc biệt, nhận thức, hiểu biết về ô nhiễm vi nhựa ở Việt Nam còn nhiều hạn chế. Do đó, ô nhiễm do các hạt vi nhựa cần phải được nghiên cứu, đánh giá về nguồn gốc, thực trạng phát sinh, các tác động và chính sách quản lý.