Dưới tác động của chính sách Đổi mới (1986), kinh tế thị trường và phát triển biên mậu của Nhà nước ta, di cư lao động xuyên biên giới của các tộc người thiểu số đã bùng phát mạnh mẽ ở các vùng biên giới. Trước đại dịch COVID-19, người Tày và người Nùng ở khu vực biên giới tỉnh Lạng Sơn là hai tộc người có hoạt động di cư lao động xuyên biên giới mạnh về cả quy mô và tần suất. Hoạt động này đã có tác động sâu sắc đến đời song kinh tế - xã hội khu vực biên giới của tỉnh. Từ đầu năm 2020 đến nay, do đại dịch COVID -19, di cư lao động sang Trung Quốc của hai tộc người này hầu như đã dừng lại. Đại dịch đã có tác động rất lớn đến thực trạng và xu hướng di cư lao động của người dân. Đây là vấn đề mới, chưa được nghiên cứu chuyên sâu. Dưới góc độ Dân tộc học/Nhân học, trên cơ sở tư liệu điền đã thực địa, bài viết phân tích làm rõ một số động thái chính về di cư lao động của người Tày và người Nùng ở vùng biên giới tỉnh Lạng Sơn trước và trong đại dịch COVID -19.