Cơ quan Thống kê Indonesia dự kiến thực hiện cuộc tổng điều tra dân số lần thứ 7 vào năm 2020. Đối lập với phương pháp truyền thống đã sử dụng trong các cuộc tổng điều tra trước, cuộc tổng điều tra lần này sẽ sử dụng dữ liệu hành chính đã thu thập được từ Bộ Nội vụ kết hợp với điều tra thực địa. Các thông tin cá nhân đã được lưu lại trong kho dữ liệu hành chính sẽ được sử dụng như nguồn dữ liệu gốc để điều tra thực địa đồng thời nhằm đảm bảo đủ độ bao phủ. Những thay đổi này có thể là bước tiến đầu tiên để thực hiện một cuộc tổng điều tra dựa trên dữ liệu đăng ký sau này. Với vai trò quan trọng của dữ liệu hành chính trong cuộc tổng điều tra sắp tới, chúng ta cần phải đánh giá chất lượng dữ liệu hành chính đã được Bộ Nội vụ lưu trữ. Do đó, nghiên cứu này nhằm mục đích phân tích liệu có những khác biệt lớn trong việc chọn các biến cá nhân giữa dữ liệu lấy từ nguồn dữ liệu hành chính và từ kết quả cuộc điều tra thử. Cuộc điều tra thử đã được thực hiện ở 3 ngôi làng được chọn, sử dụng hình thức thu thập dữ liệu theo nhiều cách khác nhau. Việc so sánh các biến cá nhân đã chọn và các kết quả của cuộc điều tra thử cho thấy rằng dữ liệu hành chính đảm bảo chất lượng để sử dụng như nguồn dữ liệu trong cuộc tổng điều tra áp dụng phương pháp kết hợp ở Indonesia.