Bài viết phân tích cảnh quan được cho là gắn với tự nhiên trong tác phẩm Cánh đồng bất tận, từ truyện của Nguyễn Ngọc Tư sang phim của Nguyễn Phan Quang Bình. Đặt cảnh quan này trong quan hệ với nhân vật người nữ, bài viết đề xuất một hướng khảo sát quá trình "giới hóa" cảnh quan trong văn học, điện ảnh Việt Nam đương đại
và sự góp phần của quá trình giới hóa cảnh quan vào việc sản xuất/tái sản xuất, chất vấn hoặc củng cố các khuôn mẫu giới.