Chỉ dẫn địa lý là một trong các hình thức bảo hộ mang lại hiệu quả cao, phù hợp với mặt hàng nông sản. Có hai hướng bảo hộ chủ yếu đối với chỉ dẫn địa lý là Bằng hệ thống riêng sui generic (như EU, Việt Nam), hoặc thông qua hệ thống nhãn hiệu (như Hoa Kỳ, Australia, Nhật Bản). Hai mô hình bảo hộ có các ưu, nhược điểm khác nhau
đồng thời tạo ra một số xung đột trong vấn đề bảo hộ hàng hóa. Bài viết tập trung so sánh pháp luật về hai hệ thống bảo hộ, chỉ ra một số xung đột phổ biến, từ đó để xuất kinh nghiệm cho Việt Nam.