Từ những thử nghiệm ban đầu vào năm 1897, đồn điền cao su ở Nam Kìphát triển nhanh chóng và trở thành một trong những lĩnh vực kinh tế thu hút mộtlực lượng lao động đông đảo đến từ Bắc Kì, Trung Kì. Là nạn nhân của chính sáchcướp đoạt ruộng đất, bóc lột thuế khóa, một bộ phận lớn nông dân bị bần cùng hóa,không tấc đất cắm dùi đã vào làm việc trong các đồn điền cao su ở Nam Kì với hyvọng thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ nơi thôn quê. Khác xa với những lời hứa khituyển mộ và quy chế lao động của chính quyền, trong các đồn điền cao su, ngườilao động phải làm việc nặng nhọc liên tục từ 12 đến 14 giờ/ngày. Trong khi đó tiềncông thấp, điều kiện ăn ở tồi tệ, lại bị điền chủ Pháp và cai đồn điền đối xử tànnhẫn nên lực lượng lao động trên đồn điền cao su bị đẩy vào vòng cùng quẫn, nợnần. Đối với người lao động, đồn điền cao su được ví như một địa ngục trần gian,một xã hội thu nhỏ của xã hội thuộc địa Việt Nam