Cách cá nhân ứng phó tâm lý với tình trạng hiếm muộn là một chủ đề nghiên cứu chưa nhận được nhiều sự chú ý tại Việt Nam. Nghiên cứu này có mục tiêu (1) Mô tả các hình thức ứng phó được người hiếm muộn sử dụng
(2) Tìm ra những đặc trưng về hình thức ứng phó theo các đặc điểm kinh tế - xã hội của người hiếm muộn. Nghiên cứu nhận được sự tham gia của 166 khách thể (94 nữ, 72 nam, tuổi từ 26 đến 45 tuổi) bằng cách trả lời bảng hỏi thông tin nhân khẩu và tự báo cáo theo thang Hiếm muộn Tâm lý - Xã hội (The Copenhagen Multi-centre Psychosocial Infertility- COMPI) của Schmidt, Christensen và Holstein (2004). Kết quả cho thấy, các cách ứng phó thụ động (tìm ra ý nghĩa của tình trạng hiếm muộn, né tránh thụ động bằng cách mong chờ phép màu) được sử dụng nhiều hơn các cách ứng phó chủ động (né tránh chủ động hoặc đối diện chủ động với tình huống liên quan đến hiếm muộn). Một số khác biệt về ứng phó theo các nhóm nhân khẩu cũng được bàn luận trong nghiên cứu này.